Phẩm chất nào để nhận diện và lựa chọn một người đi cùng ta?

Cho 1 đứa trẻ cấp 1 "con tự do làm những gì con thích đi", thì phần lớn chúng sẽ ôm điện thoại, ipad hoặc truyện tranh hoặc tivi ngay lập tức. Cho 1 học sinh trung học "con thoải mái làm những điều con thích đi" thì chúng sẽ đi chơi game, cà phê, chạy xe máy trên phố la hét, thậm chí hút thuốc và thử những cái chúng tò mò. Cho một sinh viên "hãy làm điều bạn thích" thì đại đa số sẽ chọn yêu đương bồ bịch, nhậu, ngủ, đi chơi, cà phê, mua sắm, lướt mạng,....chứ ít ai chọn ngồi giải những phương trình dài ngoằng, những cuốn giáo trình khô khan, những sách chuyên môn dày cộm, những buổi thiện nguyện vì cộng đồng. Bạn cứ nhớ lại đi, thời đi học, hôm nào được nghỉ vì thầy cô ốm bệnh là cả lớp mừng rỡ, vì được đi chơi, ít bạn tiếc 1 buổi không học. 

Với người non nớt, chưa có óc già dặn của sự trưởng thành "hãy làm điều bạn ưa thích" là cái bẫy của sự bất hạnh. Và với người hay nói những câu như "tôi ghét nhất là, tôi chúa ghét..." thì họ chắc chắn là nhóm người hành xử rất cảm tính, để cảm xúc chi phối nhiều. Nay yêu mai ghét, nay thích mai chán, nay ưa mai hết ưa...thì không có sự sâu sắc và đức tin vững vàng (nay tin mai hết tin gọi là mê tín, còn một người có đức tin trọn vẹn sẽ không thay đổi). 

Nếu cho một người chỉ làm "những thứ tôi đam mê" thì đời họ sẽ xoay tròn như 1 cái đèn cù quân. Bạn có thể nhìn thấy quanh bạn, rất nhiều người, tuổi đã lớn nhưng chẳng có thành tựu gì như họ muốn, dù họ có năng lực. 

Đam mê, với người non nớt, sẽ thay đổi xoành xoạch. Cấp 1 có khi ước mơ làm phi công nhưng lên cấp 2 lại muốn thành diễn viên ca sĩ, lên cấp 3 có khi muốn thành giáo viên giám đốc kỹ sư bác sĩ nhưng cuối cùng lại trở thành anh hùng bàn phím, sống ảo trên mạng bình luận dạo khắp nơi. Thấy người ta nói cái gì hay là mình vội vàng "đam mê", vài bữa lại hết. Thậm chí những đam mê thời thượng như đam mê khởi nghiệp, đam mê làm từ thiện....cũng chỉ là cảm giác hào hứng nhất thời chứ không phải là cái có thể theo đuổi lâu dài, với người hời hợt, không thật tâm. 

Đam mê là khái niệm chỉ dành cho người có đầu óc rất trưởng thành và nhận thức rất sâu, bản lĩnh rất vững, đức tin rất chân thành (gọi là người có tố chất).

Các bạn học sinh sinh viên nên đọc bài viết tuyệt hay này để biết mà chọn bạn mà chơi, khi ra đời thì biết chọn người hùn hạp làm ăn góp vốn cổ phần, về đời sống thì gái biết chọn chồng, trai biết chọn vợ. Lãnh đạo quản lý đọc để biết chọn nhân viên và người kế nghiệp. Gia đạo bất hạnh khi có 1 người chồng hoặc vợ vô trách nhiệm, một doanh nghiệp sẽ khó phát triển nếu nhận nhân viên kém trách nhiệm vào làm, tương tự một quốc gia sẽ khó hưng thịnh vì công dân thiếu ý thức trách nhiệm. 
PHẨM CHẤT vượt trội của mọi phẩm chất, cái cuối cùng để người ta chọn lựa chính là tính TRÁCH NHIỆM
Nguồn: Tony Buổi sáng: https://www.facebook.com/TonyBuoiSang/posts/520478252771286
Trích một câu chuyện của sư bà rất ngắn gọn nhưng xúc tích. Chị là người nhà quê hay rùm beng mỗi khi bực bội. Bỗng chị đổi khác dịu dàng như một tiên nữ. Chị giải thích: “Con chó ăn vụng, tôi giận quá đánh nó què cẳng. Tôi đi chợ về nó lết ra đón mừng. Con chó không giận người đã làm khổ nó. Con chó giàu lòng khoan dung, trung nghĩa có hậu. Tôi ráng học nó gắng tốt hơn nó vì mình là con người.” -Cố Ni Sư Hải Triều Âm
Em ơi đời mệt vãi Mà mình cứ phải cười Nên nhiều khi gượng gạo Nhìn giống hệt đười ươi . Ngày lăn ra kiếm sống Mang mặt nạ muôn màu Tối tìm về chân thật Đếch còn nhận ra nhau . Đời giống như vòng xoáy Thật giả cứ đan xen Nai lưng ra cày cuốc Cũng bởi chữ sang - hèn . Tiền là vuông giấy mỏng Mà thao túng đủ điều Chẳng còn gì “vô giá” Quan trọng là “bao nhiêu?” . Tình tưởng trân quý lắm Yêu mãi mãi, trọn đời Qua dăm mùa gió trở Tay đã vội buông lơi . Người tưởng thân thiết lắm Tình nghĩa chắc bền lâu Qua vài hôm trắc trở Quên hết mẹ buổi đầu . Em ơi đời mệt vãi Mà thay đổi được gì Lại nai lưng ra sống Ôm cái mệt và đi . (Phong Trần)
“Trên đời này có 3 việc : Việc của bản thân Việc của người khác Việc của ông trời. Chúng ta thường buồn phiền là do: quên mất việc bản thân, thích xen vào việc người khác và lo lắng về việc của ông trời. Muốn vui vẻ rất đơn giản, chỉ cần: Làm tốt việc của bản thân, đừng xen vào việc người khác và đừng nghĩ về việc của ông trời.”

Sự khác biệt giữa designer và khách hàng

Bi kịch của một web designer

Được tạo bởi Blogger.